Truyện tranh ngụ ngôn BẦY CÁ VÀ LÃO CHIM CỐC
1. Video kể chuyện cho bé BẦY CÁ VÀ LÃO CHIM CỐC
2. Truyện tranh BẦY CÁ VÀ LÃO CHIM CỐC
3. Nội dung truyện ngụ ngôn BẦY CÁ VÀ LÃO CHIM CỐC
Ngày xưa, có một lão chim Cốc già từng tung hoành khắp các ao hồ, đầm lầy quanh vùng. Những vùng nước tù ấy từng mang lại cho lão một cuộc sống no đủ, sung túc và chẳng thiếu thứ gì. Nhưng thời gian trôi qua, tuổi già kéo đến mang theo bao bất hạnh. Sức lực không còn, miếng ăn cũng ngày một khó kiếm.
Dòng họ nhà Cốc, ai cũng phải tự lo lấy miếng cơm manh áo, còn lão – già nua, yếu ớt – chẳng thể bay xa đến những vùng nước sâu để kiếm ăn. Trong tay không lưới, không chài, lão đành sống lay lắt qua ngày, đói meo mỏi mệt.
Lão thở dài lẩm bẩm:
– Mình phải làm gì bây giờ?
Nhưng “cái khó ló cái khôn”, bụng đói thì đầu gối phải bò. Lão quyết phải nghĩ ra một kế. Và rồi, khi thấy mụ Tôm đang tung tăng bên bờ hồ, lão liền gọi với theo:
– Này mụ Tôm! Mau đi loan báo khắp nơi một tin quan trọng: người ta sắp đánh bắt sạch bọn ngươi đấy. Ông chủ hồ sẽ tung lưới lớn trong tám ngày nữa!
Tôm hốt hoảng mang tin đi khắp nơi. Cá lớn cá bé được phen xôn xao, tụ tập bàn bạc rồi kéo đến hỏi Cốc già:
– Tin này từ đâu ra vậy? Ngài có chắc là thật không? Có cách nào giúp chúng tôi không?
Lão đáp:
– Phải chuyển chỗ ở thôi.
– Nhưng chúng tôi đâu biết đi đâu? – cá hỏi.
– Đừng lo – lão nói – ta sẽ dẫn các ngươi lần lượt đến nơi cư ngụ của ta. Chỉ có trời và ta biết lối đến đó. Một nơi thiên tạo, an toàn tuyệt đối, con người không bao giờ tìm ra. Chỉ như vậy mới cứu được các ngươi khỏi tai ương sắp tới.
Cả bầy cá dưới hồ tin tưởng lão, lần lượt theo lão đi đến một khe đá vắng vẻ. Nơi ấy nước trong nhưng nông, đường đi quanh co, hẹp hóc. Và rồi từng ngày, lão Cốc âm thầm chén sạch từng con một – hôm nay một chú, mai lại một con khác.
Sau cùng, lão đã dạy cho chúng một bài học cay đắng:
“Đừng bao giờ tin vào kẻ sống bằng việc ăn thịt chính mình.”
Dù xét cho cùng, nếu bị con người đánh bắt thì số phận chúng cũng chẳng khá hơn.
Vậy nên… quan trọng gì ai ăn thịt bạn – là người hay chó sói, khác gì nhau?
Câu chuyện ấy khiến tôi ngẫm ra một điều:
Dù sớm hay muộn, kết cục cũng chẳng khác là bao.