Chuyện của Mầm Bé Xíu
Ở góc vườn, nơi có tia nắng dịu dàng chiếu qua kẽ lá, một mầm cây bé xíu vừa vươn khỏi mặt đất.
Cậu tên là Lá Nhỏ, vì chiếc lá đầu tiên của cậu… bé tí tẹo như móng tay em bé.
Sáng nào Lá Nhỏ cũng ngẩng lên:
– Chào mặt trời ấm áp! Hôm nay mình có cao thêm không nhỉ?
Chị bươm bướm sà xuống, cười:
– Nhỏ như em, lớn chắc lâu lắm!
Lá Nhỏ chớp mắt:
– Không sao, em sẽ lớn từ từ, mỗi ngày một chút cũng vui chị Bướm ạ!
Cậu nghịch nắng, nghe tiếng chim hót và cười tủm tỉm khi giọt sương rơi đúng… vào mũi mình!
Có hôm trời mưa to, gió thổi ào ào. Các bạn cỏ cong rạp xuống, thì thầm:
– Mầm nhỏ thế kia, chắc sắp bay mất!
Nhưng Lá Nhỏ vẫn đứng đó, cậu nép mình vào gốc cây bên cạnh, kiên trì bám trụ.
– Mình phải cố gắng đứng vững, mưa sẽ giúp mình lớn nhanh hơn.
Sau cơn mưa, ánh nắng rọi xuống. Chiếc lá của cậu… đã to hơn thật!
Cậu reo lên:
– Mình đã lớn thêm một tí rồi! Thật tuyệt!
Từ đó, mỗi sáng, Lá Nhỏ lại chào nắng, chơi với gió, cười cùng mây. Cậu biết rằng: Chỉ cần vui vẻ và dũng cảm, ai cũng có thể lớn lên theo cách rất đẹp của mình